làm gì khi vợ tức giận chủ nhật thằng bạn rủ về quê nó uống rượu...
Đang đi nó rẽ vào 1 ngõ:
- Bà ăn cơm chưa? Bà dạo này khỏe ko?
- Cám ơn anh...anh là ai nhỉ?
- Con là học trò cũ của bà hơn 40 năm trước mà...
...
Ngồi bú diệu, nó kể:
- Bà dữ đòn lắm, tao bị ăn đòn mấy lần. Có lần bà hỏi "Vở bài tập đâu?", "Dạ, thưa cô em quên ở nhà ạ!".
"Quên này, quên này..." mỗi cái "quên này" là 1 thước kẻ to tướng vụt vào đít rớm cả máu. Rồi bị đuổi ra khỏi lớp.
Con bé lớp trưởng thưa với cô "Nhà bạn ấy nghèo lắm, chứ ko phải bạn ấy quên đâu cô ạ!". Tao đứng ngoài nhìn vào thấy bà lén chùi nước mắt. Hôm sau, bà mua 4-5 tập giấy, đóng bìa, dán nhãn vở đàng hoàng, bảo "Lần sau cô hỏi gì, em phải nói thật nhé...". Ngày ấy, giấy vừa hiếm vừa đắt, cô phải bớt tiền lương và dùng tiêu chuẩn giáo viên mới mua được.
Gần nửa thế kỉ đã qua, ko quên được bà giáo dữ đòn. Nhưng thật ngọt ngào.
Đang đi nó rẽ vào 1 ngõ:
- Bà ăn cơm chưa? Bà dạo này khỏe ko?
- Cám ơn anh...anh là ai nhỉ?
- Con là học trò cũ của bà hơn 40 năm trước mà...
...
Ngồi bú diệu, nó kể:
- Bà dữ đòn lắm, tao bị ăn đòn mấy lần. Có lần bà hỏi "Vở bài tập đâu?", "Dạ, thưa cô em quên ở nhà ạ!".
"Quên này, quên này..." mỗi cái "quên này" là 1 thước kẻ to tướng vụt vào đít rớm cả máu. Rồi bị đuổi ra khỏi lớp.
Con bé lớp trưởng thưa với cô "Nhà bạn ấy nghèo lắm, chứ ko phải bạn ấy quên đâu cô ạ!". Tao đứng ngoài nhìn vào thấy bà lén chùi nước mắt. Hôm sau, bà mua 4-5 tập giấy, đóng bìa, dán nhãn vở đàng hoàng, bảo "Lần sau cô hỏi gì, em phải nói thật nhé...". Ngày ấy, giấy vừa hiếm vừa đắt, cô phải bớt tiền lương và dùng tiêu chuẩn giáo viên mới mua được.
Gần nửa thế kỉ đã qua, ko quên được bà giáo dữ đòn. Nhưng thật ngọt ngào.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét